Tổng số lượt xem trang

Từ ngày đó, 11/09/2001, chủ nghĩa khủng bố chính thức ra đời

 Ngày 11/9/2001, cả thế giới bàng hoàng nghe tin hai toà tháp Trung tâm Thương mại Thế giới sừng sững tại New York đã đổ sụp trong một vụ “khủng bố” nhằm vào nước Mỹ.

Theo thống kê cho thấy, thảm kịch ngày 11/09 năm ấy đã khiến gần 3000 người thiệt mạng, tổng thiệt hại kinh tế lên tới hàng chục tỷ đô la. Gần 20 năm đã trôi qua, thế nhưng có không ít bí ẩn chưa có lời giải về thảm kịch kinh hoàng này vẫn ám ảnh nhiều người.

Bởi vì sao, bởi vì nước Mỹ rất dễ bị tấn công, chứng tỏ hệ thống tình báo và an ninh của cường quốc số một thế giới là quá kém. Tuy nhiên, trong khi khói lửa vẫn ngút trời, lúc 11h hôm đó, Nhà Trắng ra tuyên bố kết tội thủ phạm là Bin Laden và Al Qaeda mà không cần điều tra. Tức là, việc Mỹ có thể dường như ngay lập tức đưa ra được kết luận về kẻ chủ mưu là Tổ chức khủng bố Al-Qaeda, nó lại chứng tỏ một điều hệ thống tình báo CIA của Mỹ lại làm việc quá giỏi.

Khi hai tòa Tháp đôi được xây dựng xong, kỹ sư trưởng phụ trách xây dựng và quản lý công trình trung tâm thương mại tiết lộ, thiết kế xây dựng của 2 tòa nhà có thể chịu được sự va chạm của nhiều chiếc máy bay. Nhưng trên thực tế, hai tòa tháp lại đã bị sụp đổ hoàn toàn chỉ bằng cú va đập của 2 chiếc máy bay mà thôi, điều này cho thấy tồn tại một sự không ổn và bất hợp lý.

Và, chứng cứ mà phía Mỹ đưa ra chỉ là lời hiệu triệu thánh chiến nhằm chống lại nước Mỹ do Osama bin Laden, thủ lĩnh của Al-Qaeda. Thế là ngay tối 11/09, Mỹ đã quyết định mở cuộc chiến “chống khủng bố” với tuyên bố sẽ được ghi vào lịch sử, rằng “Ai chống Mỹ là khủng bố. Ai không theo Mỹ chống khủng bố, cũng là khủng bố!”

Khủng bố cấp Nhà nước đã ra đời như thế!

Đến hôm nay, chúng ta đều tin rằng Osama Binladen thực sự là thủ phạm chính vụ khủng bố 11/09, nhưng vì sao lại thế thì nhiều người vẫn rất mơ hồ, cho đến nay vẫn chưa có bằng chứng xác thực nào về thủ phạm thực sự của vụ tấn công ngày 11/9/2001. Chỉ biết rằng hàng ngàn người đã chết thảm ở Tòa tháp đôi và Lầu Năm Góc, kéo theo đó là hàng chục triệu dân thường trên khắp thế giới đã chết oan theo họ, trong cuộc chiến mà Mỹ gọi là “chống khủng bố”.

Nói thêm một chút, mặc dù 15/19 tên không tặc đến từ Saudi Arabia và những kẻ còn lại tới từ UAE, Ai Cập và Lebanon – đều là các nước đồng minh thân cận nhất của Mỹ tại Trung Đông – nhưng Mỹ lại có thể lập tức kết luận rằng thủ phạm chính là Binladen – Trùm khủng bố Taliban mới là kẻ đầu sỏ cần bị trừng trị.

Thế là đầu tháng 10, Cựu Tổng thống George W. Bush, với sự hậu thuẫn từ Quốc hội Mỹ, đã phát lệnh mở cuộc tấn công quân sự toàn diện ở Afghanistan để tiêu diệt Al-Qaeda nhằm đánh bật quyền lực của Taliban.

Ngày 10/07/2001, Mỹ ồ ạt đưa quân vào Afghanistan. Với sức mạnh quân sự của mình, dễ hiểu, chỉ trong 60 ngày, chính quyền Taliban bị đánh bại, chính phủ mới của Afghanistan ra đời dưới sự lãnh đạo của Tổng thống Hamid Karza. Nhưng người thật sự đứng đằng sau là ai thì chỉ có Chúa mới biết được.

Và thế là, từ giữa năm 2001 đến nay, khi Mỹ khống chế được Afghanistan, sản lượng thuốc phiện “bất ngờ” tăng lên không kiểm soát. Từ khoảng 180 tấn vào năm 2001, lên hơn 3.000 tấn vào năm 2002, và lên đến hơn 8.000 tấn vào năm 2007 và hàng chục ngàn tấn vào những năm sau đó, tất nhiên thống kê chỉ mang tính tham khảo. Nhưng 90% lượng cocain tiêu thụ ở Mỹ và các nước phương Tây có xuất xứ từ Mexico, Colombia nhưng 90% heroin bán ở Mỹ, Canada lại có nguồn gốc từ Afghanistan.

(Nên nhớ, những năm 2000, sản lượng heroin mà Afghanistan cung cấp ra thị trường chỉ khoảng 8-10%, nhưng đến năm 2018 là 90%)
Lại tiếp, câu hỏi đặt ra ở đây, là tại sao trong suốt hàng chục năm, một “siêu cường thế giới” đã triển khai hơn 100.000 quân, hy sinh mạng sống của hàng ngàn binh sĩ, tiêu tốn hơn ngàn tỷ USD quân sự, hơn trăm tỷ USD cho “xây dựng và tái thiết quốc gia”, “gây quỹ và đào tạo đội quân nửa triệu người… thế mà Mỹ càng giúp đỡ thì Afganistan càng nghèo đói và bạo loạn, và sản lượng thuốc phiện càng tăng phi mã.

Và nghịch lý nhất là, gần 20 năm trôi qua, Mỹ tiêu tốn hơn 1.000 tỉ USD nhưng cuộc chinh phạt khủng bố Hồi giáo vẫn chưa kết thúc. Tiêu diệt được Taliban thì mọc ra Al -Qaeda, mọc ra IS. Có một điều lạ, đó là Mỹ càng đánh thì IS càng mạnh, Mỹ càng chi nhiều tiền cho cuộc chiến chống thuốc phiện, thì heroin lại càng nhiều!? Và, phải cho đến khi nước Nga thời Putin xuất hiện trở lại, thì lúc đó khủng bố mới dần bị càn quét.

Câu hỏi đặt ra là: liệu Khủng bố thật sự là ai? Và tại sao Mỹ lại tiêu tốn rất rất nhiều tiền cho công cuộc chống khủng bố như vậy, và lượng khí tài quân sự hàng ngàn tỷ đô là được sản xuất ra để nhằm “chống khủng bố” thực sự chui vào túi ai?

Đáp án, là “Vodelmord” đấy các bạn ạ!

Nói thêm cho những ai chưa biết, thì ngành công nghiệp chế tạo vũ khí nó là siêu siêu lợi nhuận. Nó chính là tiền đề, là nguyên nhân chính khiến Mỹ bứt phá trở thành siêu cường số một thế giới đấy.

Nhưng, nếu thế giới hòa bình, các quốc gia cứ hòa hảo thì vũ khí sẽ bán cho ai? À, không có ai mua cả, vậy thì thế giới này không thể hòa bình được rồi.

Nước Mỹ hiện đại có những dây chuyền sản xuất tự động và khổng lồ, từng là công xưởng của thế giới trong thế kỷ trước. Sản xuất quá nhanh, quá nhiều song cũng quá nguy hiểm. Ấy tức khi những sản phẩm ấy không có nơi tiêu thụ thì sẽ “quá nguy hiểm”. Dĩ nhiên, sản xuất thừa mứa nó sẽ xảy ra suy thoái.

Sau thế chiến thứ nhất, nước Mỹ kiếm được bộn tiền từ buôn bán vũ khí và vươn lên trở thành siêu cường. Nhưng 10 năm sau, nước Mỹ lâm vào khủng hoảng kinh tế khủng khiếp, tạm gọi là “Đại suy thoái” (1929 – 1933), bắt đầu từ “Ngày thứ Ba đen tối”. Hiểu đơn giản thế này, khi sản xuất thừa mứa, cung vượt quá cầu nhiều lần, những nhà kho đầy ắp hàng hóa. Các nhà máy sa thải hàng loạt nhân công. Nạn thất nghiệp bùng phát. Nước Mỹ lâm vào khủng hoảng. Thật may cho nước Mỹ, Chiến tranh thế giới thứ hai bùng nổ và nhờ Chiến tranh thế giới thứ hai, Mỹ mới có thể thoát khỏi cuộc đại khủng hoảng.

Sức cầu kinh tế thế giới đã tăng lên rất mạnh khi chiến tranh nổ ra ở Châu Âu, khi mà Mỹ vẫn chưa phải là một bên tham chiến trước năm 1942 đã cho phép nền công nghiệp Mỹ sản xuất một cách không giới hạn các phương tiện chiến tranh. Nước Mỹ đạt được sự thịnh vượng chưa từng có, vươn lên vị thế siêu cường số 1 thế giới. Tuy nhiên, những kẻ hưởng lợi nhiều nhất trong thời kỳ bùng nổ của nền kinh tế chiến tranh là các nhà đầu tư và các tổ hợp công nghiệp quân sự Mỹ.

Đó là những nhà tài phiệt sản xuất và buôn bán vũ khí ở Mỹ!

Khi thế chiến thứ II kết thúc, với sự trở lại của hòa bình, bóng ma mất cân đối giữa cung và cầu sẽ quay trở lại ám ảnh nước Mỹ. Đúng hơn là ám ảnh các nhà tài phiệt Mỹ. Bởi vì trong những năm chiến tranh thế giới, năng lực sản xuất của nước Mỹ đã tăng lên rất đáng kể. Nhưng một khi các sản phẩm ấy không có nguồn tiêu thụ thì sao? Người lao động lập tức đối mặt với việc bị sa thải khi hàng triệu cựu chiến binh trở về nhà và tìm kiếm một công việc dân sự. Kết quả là thất nghiệp, là giảm sức mua sẽ làm trầm trọng thêm sự suy giảm sức cầu.

Đầu tư của nhà nước cho lĩnh vực quân sự tạo điều kiện đem lại một nguồn lợi nhuận rất cao. Để giữ cho nguồn lợi nhuận đó, nước Mỹ buộc phải tìm ra kẻ thù mới, buộc phải gây chiến.

Nhưng thế giới cứ hòa bình, chả ai chịu đánh nhau cả, vậy các tài phiệt ở Mỹ bán cho ma à. Thế là giới cầm quyền ở Mỹ khơi lên cái gọi là Chiến tranh lạnh với Liên Xô, đường hoàng tiếp tục sản xuất vũ khí để thị uy và chạy đua vũ trang với Liên Xô. Và Cộng sản chính là đối tượng được họ chọn để làm nhân vật phản diện, vừa tiêu diệt kẻ thù vừa bán được vũ khí – thật là “nhất cử lưỡng tiện”.

Vậy là truyền thông Mỹ ra sức tô vẽ về một Cộng sản ma quỷ và tàn ác. Chúng bôi bác, nói rằng Liên Xô có âm mưu bá quyền, đưa chủ nghĩa cộng sản bành trướng thế giới. Vậy là Mỹ bán được vũ khí cho rất nhiều nước trong công cuộc “chạy đua vũ trang toàn cầu”.

Và Mỹ liên tục gây chiến khắp nơi. Chẳng những họ lập nên được chính quyền thân mình, thuận lợi cho công cuộc rút ruột tài nguyên và tiện tay bán vũ khí. Thế là xuất hiện Chiến tranh Triều Tiên, chiến tranh Việt Nam, chiến tranh vùng vịnh, chiến tranh Nam Tư, chiến tranh Trung đông, chiến tranh Bắc Phi (mùa xuân Ả Rập) … và mới nhất, rất có thể là Iran, Venezuela.

Nhưng không phải lúc nào Mỹ cũng thành công, thậm chí có thể nói Mỹ đã thua đau, thua tan nát trong chiến dịch: Chiến tranh Việt Nam và Việt Nam hóa chiến tranh.

Sau sự sụp đổ của LB Soviet, thế giới quay lại với trạng thái đơn cực không hoàn toàn. Mỹ đã là bá chủ thế giới tuy nhiên chưa đủ mạnh để áp chế tất cả tuân theo luật chơi của mình. Mỹ cũng cần tiếp tục bán vũ khí, cũng cần có cái cớ để đàn áp và xâm lược, cướp bóc nhiều quốc gia khác trên thế giới. Đám đế quốc khát máu ấy cảm thấy vẫn cần một cái gì đó để biện minh cho những hành động áp bức tàn bạo của mình ở Châu Phi, Trung Đông, Mỹ Latin và Châu Á.

Chúng cần một kẻ thù “hùng mạnh” mới, thực sự đáng sợ và khủng khiếp, để biện minh cho ngân sách quân sự và tình báo trên trời. Việc đối mặt với vài trăm “quái vật” ở đâu đó trong rừng rậm xứ Colombia hay Bắc Ireland hoặc Corsia không còn đủ nữa. Cần có thứ gì đó thật sự lớn, thứ gì đó sánh ngang được với của mối đe dọa đáng sợ từ Soviet.

Và thế là Mỹ và đồng minh phương Tây gắn chủ nghĩa khủng bố với Hồi giáo, một trong những nền văn hóa vĩ đại nhất trên trái đất, với 1,6 tỷ tín đồ.

Để biến người Hồi giáo, vốn thiện lành và ôn hòa thành một kẻ thù đáng giá với hình ảnh đáng sợ, thì Mỹ sẽ lựa chọn một nhóm những kẻ cực đoan theo Hồi giáo để nuông chiều cho hư, tiêm nhiễm vào đầu những học thuyết điên rồ và làm hư hỏng hàng sa số các phong trào và tổ chức Hồi giáo. Mỹ bơm tiền để tạo ra những nhóm/tổ chức Hồi giáo cực đoan, cho chúng thường xuyên huấn luyện, vũ trang và tài trợ cho chúng, để chúng trông thực sự đủ đáng sợ.

Và thế là Mỹ tạo ra “chủ nghĩa khủng bố”, những người Hồi giáo được gán mác cực đoan đã từng “đánh bom liều chết” khiến hàng chục người Mỹ, hàng trăm người P.Tây thiệt mạng. Thế rồi người ta lại quên đi hàng triệu người Hồi giáo khác đã chết thảm dưới bom đạn người Mỹ và đồng minh. Y như cái cách chúng nó bôi xấu Việt Nam và Chủ nghĩa cộng sản hơn nửa thế kỷ trước.

Ngày 11/09, cầu nguyện cho hàng ngàn người Mỹ đã chết thảm vì khủng bố, cũng xin cầu nguyện cho hàng chục triệu người đã chết thảm trong công cuộc chống khủng bố của Mỹ.

Kẻ ác nhân thực sự là ai, tôi nghĩ các bạn thừa đủ thông minh để hiểu!

Từ ngày đó, 11/09/2001, chủ nghĩa khủng bố chính thức ra đời
Bài tiếp theo
« Prev Post
Bài trước
Next Post »

Nghi son